Mèo có thể mắc phải các bệnh nhiễm trùng đường hô hấp trên, gây ra các triệu chứng liên quan đến hô hấp, tiêu hóa và sinh sản. Đây là một căn bệnh phổ biến, nhưng nếu được phát hiện và điều trị kịp thời, tỷ lệ chữa khỏi là rất cao. Bài viết dưới đây sẽ cung cấp cho bạn những thông tin chi tiết về tình trạng mèo bị nhiễm trùng đường hô hấp trên.
Dấu hiệu nhận biết sớm khi mèo bị nhiễm trùng đường hô hấp trên
Khi mèo bị nhiễm trùng đường hô hấp trên, các triệu chứng thường xuất hiện ở vùng đầu mặt, bao gồm:
– Hắt hơi: Đây thường là một trong những dấu hiệu đầu tiên xuất hiện.
– Chảy nước mũi: Có thể là nước mũi trong hoặc đục.
– Chảy nước mắt: Mắt có thể tiết dịch và trở nên đỏ hoặc sưng.
– Viêm kết mạc: Niêm mạc mắt sưng đỏ.
– Sốt: Thường đi kèm với biếng ăn.
– Giảm năng lượng và hoạt động: Mèo có thể trở nên uể oải và ít vận động hơn.
– Ho hoặc khò khè khi thở: Khó thở hoặc thở nhanh hơn bình thường.
– Giảm hoặc mất khứu giác, dẫn đến biếng ăn.
– Loét miệng hoặc lưỡi (đặc biệt với nhiễm virus calici).
– Giọng mèo có thể trở nên khàn hoặc mất tiếng.
Những dấu hiệu này có thể khiến người chủ nhầm tưởng là bệnh nhẹ và tự khỏi. Tuy nhiên, nếu không được điều trị kịp thời, bệnh có thể chuyển sang viêm phổi – một căn bệnh nguy hiểm, khó chữa trị và có thể dẫn đến tử vong nhanh chóng.
Nguyên nhân gây bệnh nhiễm trùng đường hô hấp trên ở mèo
Nguyên nhân chính gây ra bệnh nhiễm trùng đường hô hấp trên ở mèo là do vi khuẩn Chlamydia, virus (đặc biệt là FHV-1 và FCV).
1. Cách thức lây nhiễm bệnh ở mèo
– Tiếp xúc với những chú mèo khác mang mầm bệnh
– Tiếp xúc với virus, vi khuẩn trong không khí, quần áo của người chăm sóc
– Tiếp xúc với các dụng cụ, vật dụng hàng ngày của mèo như ổ nằm, tô bát,..
2. Một số nguyên nhân phổ biến
1. Vi rút:
– Herpesvirus mèo (FHV-1 hoặc viêm mũi họng do virus ở mèo): Đây là nguyên nhân phổ biến nhất, chiếm khoảng 80-90% các ca nhiễm trùng. FHV-1 gây ra triệu chứng nặng hơn và có thể tồn tại suốt đời trong cơ thể mèo.
– Feline calicivirus (FCV): Cũng rất phổ biến, thường gây loét miệng và có nguy cơ cao dẫn đến viêm phổi.
2. Vi khuẩn:
– Bordetella bronchiseptica: Có thể gây sốt, hắt hơi, sưng hạch bạch huyết và biến chứng phổi.
– Chlamydophila felis: Thường liên quan đến nhiễm trùng mắt và hắt hơi nhẹ.
– Mycoplasma felis: Gây ra triệu chứng chảy dịch và sưng mắt.
3. Ký sinh trùng: Giun phổi, ký sinh trùng đường ruột.
4. Các yếu tố nguy cơ:
– Tuổi: Mèo con và mèo già dễ bị nhiễm trùng hơn.
– Tình trạng tiêm chủng: Mèo chưa được tiêm phòng có nguy cơ cao hơn.
– Môi trường sống: Mèo sống trong môi trường đông đúc như trại nuôi, nơi trú ẩn có nguy cơ cao hơn.
– Căng thẳng: Làm suy yếu hệ miễn dịch và tăng nguy cơ nhiễm trùng.
– Giống mèo: Một số giống mèo mặt phẳng như Persian dễ bị nhiễm trùng hơn.
Phương hướng chẩn đoán bệnh nhiễm trùng đường hô hấp trên ở mèo
Bác sĩ thú y sẽ tiến hành các xét nghiệm chuyên sâu để xác định chính xác tình trạng bệnh của mèo, bao gồm:
1. Khám lâm sàng:
Bác sĩ thú y sẽ dựa vào các triệu chứng lâm sàng như hắt hơi, chảy nước mắt, chảy nước mũi, ho, khó thở, và các dấu hiệu khác để đưa ra chẩn đoán ban đầu.
2. Xét nghiệm dịch tiết:
– Lấy mẫu dịch tiết từ mắt, mũi hoặc họng của mèo để làm vết phết và nuôi cấy. Phương pháp này giúp xác định chính xác tác nhân gây bệnh, bao gồm tên và độc lực của vi khuẩn hoặc virus.
– Đối với nhiễm trùng do vi khuẩn Chlamydophila felis, có thể sử dụng phương pháp lấy mẫu từ mắt bằng dao cạo (conjunctival scrapings) để xác định vi khuẩn.
3. Chụp X-quang:
Chụp X-quang phổi để kiểm tra xem phổi của mèo có bị tổn thương hay không. Điều này giúp bác sĩ thú y đánh giá mức độ nghiêm trọng của bệnh và đưa ra phương pháp điều trị phù hợp.
4. Các phương pháp chẩn đoán hình ảnh khác:
Nếu bệnh kéo dài hoặc tái phát, bác sĩ thú y có thể đề nghị các phương pháp chẩn đoán hình ảnh bổ sung như nội soi mũi hoặc chụp CT để kiểm tra các khối u hoặc polyp trong mũi.
5. Xét nghiệm máu:
Xét nghiệm máu có thể được thực hiện để kiểm tra các nhiễm trùng đồng thời như bệnh bạch cầu mèo (FeLV) hoặc suy giảm miễn dịch mèo (FIV).
6. Các xét nghiệm khác:
Trong trường hợp nhiễm trùng nặng hoặc không đáp ứng với điều trị ban đầu, bác sĩ thú y có thể đề nghị nuôi cấy vi khuẩn và thử nghiệm độ nhạy cảm với kháng sinh (nuôi cấy và kiểm tra độ nhạy) hoặc xét nghiệm PCR để xác định chính xác tác nhân gây bệnh.
Hướng điều trị, chăm sóc khi mèo bị nhiễm trùng đường hô hấp trên
Việc điều trị bệnh này ở mèo sẽ phụ thuộc vào nguyên nhân gây bệnh và mức độ nghiêm trọng của bệnh. Các phương pháp điều trị phổ biến bao gồm:
1. Điều trị y tế
– Sử dụng kháng sinh: Bác sĩ thú y có thể kê đơn kháng sinh để điều trị nhiễm trùng thứ phát do vi khuẩn.
– Thuốc kháng virus: Trong trường hợp nhiễm virus, có thể sử dụng thuốc kháng virus như famciclovir để điều trị herpesvirus (chỉ được sử dụng trong một số trường hợp nhất định).
– Thuốc nhỏ mắt/mũi: Giúp giảm triệu chứng chảy nước mắt, nước mũi.
– Thuốc giảm đau và hạ sốt: Nếu mèo bị sốt hoặc đau nhức.
– Truyền dịch: Nếu mèo bị mất nước nghiêm trọng
– Thuốc chống viêm: Giảm viêm và sưng tấy.
– Thuốc giảm ho: Giảm ho và khó thở.
– Thuốc bổ sung: Tăng cường hệ miễn dịch.
– Chăm sóc hỗ trợ: Bù nước, cho ăn thức ăn dễ tiêu hóa, tạo môi trường sống thoải mái và sạch sẽ.
2. Chăm sóc tại nhà
– Cung cấp môi trường ấm áp, sạch sẽ và thoải mái cho mèo nghỉ ngơi.
– Đảm bảo mèo ăn uống đầy đủ. Có thể cho ăn thức ăn mềm, dễ tiêu hóa và có mùi thơm để kích thích ăn uống.
– Vệ sinh mũi và mắt thường xuyên bằng nước muối sinh lý.
– Tăng độ ẩm trong không khí bằng máy tạo ẩm để giúp giảm nghẹt mũi.
– Cho mèo uống nhiều nước để tránh mất nước.
– Tách riêng mèo bệnh khỏi các con vật khác để tránh lây lan.
– Tuân thủ đúng liệu trình thuốc do bác sĩ kê đơn.
– Theo dõi sát tình trạng của mèo, nếu có dấu hiệu nặng hơn cần đưa đi khám lại ngay.
– Vệ sinh dụng cụ ăn uống, đồ chơi và ổ nằm của mèo thường xuyên.
Lưu ý:
– Không tự ý dùng thuốc cho người để điều trị cho mèo.
– Cần kiên nhẫn vì quá trình hồi phục có thể kéo dài từ 1-3 tuần.
– Nếu mèo không ăn uống trong hơn 24 giờ, cần đưa đi khám bác sĩ ngay.
Phòng ngừa mèo bị nhiễm trùng đường hô hấp trên
– Tiêm phòng đầy đủ: Tiêm vắc-xin phòng các virus gây bệnh đường hô hấp như herpesvirus và calicivirus. Đây là biện pháp quan trọng nhất để giảm nguy cơ nhiễm bệnh. Tiêm phòng theo lịch do bác sĩ thú y khuyến cáo, thường là hàng năm.
– Hạn chế tiếp xúc với mèo bệnh: Tránh cho mèo tiếp xúc với những con mèo lạ hoặc có dấu hiệu bệnh. Cách ly mèo mới trong 10-14 ngày trước khi cho tiếp xúc với mèo khác trong nhà.
– Giảm căng thẳng cho mèo: Stress làm suy yếu hệ miễn dịch và tăng nguy cơ nhiễm bệnh. Đảm bảo môi trường sống thoải mái, đủ thức ăn, nước uống và khu vực vệ sinh cho mèo.
– Vệ sinh môi trường: Giữ sạch sẽ khu vực sinh hoạt của mèo. Khử trùng thường xuyên các vật dụng như bát ăn, khay vệ sinh.
– Chăm sóc sức khỏe tổng thể: Cho mèo ăn uống đầy đủ dinh dưỡng để tăng cường hệ miễn dịch. Đưa mèo đi khám định kỳ để phát hiện sớm các vấn đề sức khỏe.
– Hạn chế tiếp xúc với môi trường bên ngoài: Nuôi mèo trong nhà sẽ giảm nguy cơ tiếp xúc với mầm bệnh.
– Rửa tay sạch sẽ: Rửa tay trước và sau khi tiếp xúc với mèo, đặc biệt khi chăm sóc nhiều mèo.
Bác sĩ Funpet giải đáp một số thắc mắc liên quan đến tình trạng mèo bị nhiễm trùng đường hô hấp trên
Bệnh nhiễm trùng đường hô hấp trên ở mèo có lây sang người không?
Bệnh nhiễm trùng đường hô hấp trên ở mèo không lây sang người. Tuy nhiên, một số vi khuẩn như Bordetella bronchiseptica có thể gây bệnh cho người có hệ miễn dịch yếu, và có những báo cáo hiếm hoi về việc người sống cùng mèo bị nhiễm Chlamydophila felis bị viêm kết mạc.
Tại sao mèo con và mèo già dễ bị nhiễm trùng đường hô hấp trên hơn?
Mèo con và mèo già có hệ miễn dịch yếu hơn, làm cho chúng dễ bị nhiễm trùng hơn. Ngoài ra, mèo có các bệnh nền như bệnh bạch cầu hoặc suy giảm miễn dịch cũng dễ bị nhiễm trùng hơn.
Tại sao stress lại làm tăng nguy cơ nhiễm trùng đường hô hấp trên ở mèo?
Stress làm giảm chức năng miễn dịch, khiến mèo dễ bị nhiễm trùng hơn. Đặc biệt, virus herpes ở mèo có thể tái phát khi mèo bị stress, dẫn đến việc mèo bắt đầu phát tán virus và trở nên có triệu chứng lâm sàng.
Có những loại thuốc nào được sử dụng để điều trị nhiễm trùng đường hô hấp trên ở mèo?
Thuốc kháng sinh thường được sử dụng để điều trị nhiễm trùng do vi khuẩn. Đối với nhiễm trùng do virus, các biện pháp hỗ trợ như bổ sung probiotics và amino acids có thể giúp tăng cường hệ miễn dịch của mèo.
Câu hỏi thường gặp
Mèo bị nhiễm trùng đường hô hấp trên có nguy hiểm không?
Nếu không được điều trị kịp thời, nhiễm trùng đường hô hấp trên ở mèo có thể dẫn đến các biến chứng nguy hiểm như:
– Viêm phổi
– Mất nước
– Suy hô hấp
– Tử vong
Nên đưa mèo đi khám bác sĩ thú y khi nào?
Bạn nên đưa mèo đi khám bác sĩ thú y ngay nếu mèo có bất kỳ triệu chứng nào sau đây:
– Hắt hơi, sổ mũi, chảy nước mắt, chảy ghèn
– Ho, khó thở
– Biếng ăn, chán ăn, sụt cân
– Nôn mửa, tiêu chảy
– Sốt, uể oải, thiếu năng lượng, ngủ li bì
Chi phí điều trị nhiễm trùng đường hô hấp trên ở mèo là bao nhiêu?
Chi phí điều trị sẽ phụ thuộc vào mức độ nghiêm trọng của bệnh, phương pháp điều trị được sử dụng và cơ sở thú y bạn lựa chọn. Nên tham khảo ý kiến bác sĩ thú y để có được ước tính chính xác.
Kết luận
Nhiễm trùng đường hô hấp trên là căn bệnh phổ biến và nguy hiểm ở mèo, có thể gây ra nhiều biến chứng nếu không được điều trị kịp thời. Việc nắm rõ các kiến thức về triệu chứng, nguyên nhân, chẩn đoán, điều trị, chăm sóc và phòng ngừa URI ở mèo là vô cùng quan trọng để bảo vệ sức khỏe cho thú cưng của bạn.